Thật ra cái này chỉ là một phiên ngoại mừng năm mới trong 1 đam mỹ của tác giả E_ryi, thấy nó dễ thương nên eidt mừng năm mới mn thôi ^__^. Nói sơ qua nội dung để mn khỏi thắc mắc, hai bạn trong này là diễn viên điện ảnh, cty chủ quản là của Kaien. Ở trường Zero giả nữ là hội phó hội học sinh, Kaname giả ngố là hội trưởng hội học sinh, thân phận bị Yuuki phát hiện nên Kaien mời Yuu về làm quản lý cho Zero, đồng thời chuyển về sống cùng KanZe (hai bạn trong này đều là con nuôi của Kaien nên từ nhỏ đã sống chung với nhau). Bạn lớn đã sớm nhận thấy mỗi nguy cơ từ Yuu nên ngay từ đầu đã cố gắng tạo hình tượng cho Yuu thấy bạn như là cha, còn Zero là mẹ (nói ngắn gọn là Yuu trong này đã bị bạn lớn tẩy não =)), nội dung là những 'biến cố' xảy ra xung quanh thân thế đồng thời cũng là chất xúc tác cho tình cảm của hai bạn, phiên ngoại này diễn ra sau khi cả 2 đã xác định tình cảm vs nhau :x
o0o
“Mọi người đều nói năm mới là thời gian nhộn nhịp nhất trong năm, thế nhưng năm mới càng đến gần, mình tại sao lại càng thấy giống như sống trong bể khổ đâu...” - Yuuki
+++++++++++++
Hai tám Tết, tổng vệ sinh.
“Sáng sớm hôm nay đã bị đánh thức để vệ sinh nhà cửa, nhìn Zero mải bận rộn trong phòng, rốt cục hiểu được tại sao hôm trước cậu ấy lại yêu cầu mình không được an bài công tác trong những ngày này... Bởi vì trông chờ vào Kaname – senpai là không có khả năng...”
“Yuuki, đừng có đứng ngốc ra đó nữa...” Thấy Zero chau mày, Yuuki liền giật mình bừng tỉnh.
“Biết rồi... Zero thật là! Cái gì mà đứng ngốc chứ...” Yuuki vừa cố gắng phản bác vừa đi đến sân thượng vắt khô cây lau nhà chuẩn bị đại chiến.
Trong lúc vệ sinh…
Thật là im lặng =__=...
“Khoan đã, Zero...” Có chút chịu không nổi bầu không khí an tĩnh như thế, Yuuki đem tầm nhìn chuyển từ sàn nhà đến bóng lưng Zero, mới phát hiện Zero đang định tiến vào dọn dẹp căn phòng của cô, “Chờ một chút! ! !”
Bật người buông giẻ vọt tới trước mặt Zero ngăn trở lối đi, không để ý đến cái nhăn mặt của cậu, hoảng hốt cười nói, “Phòng tớ để tớ tự dọn được rồi...”
Mặc dù có chút hoài nghi phản ứng dị thường của Yuuki, nhưng nghĩ đó là phòng ngủ của con gái cậu thân là con trai bước vào cũng có chút không tiện, cũng tùy ý Yuuki, dời đi mục tiêu —— phòng của Kaname.
“Phù... Chẳng may bị phát hiện bên trong có chứa ảnh chụp hai người thân mật cùng vô số fanfic thì thảm... Xem ra mấy thứ này giấu ở giường cũng rất nguy hiểm...” Yuuki đổ mồ hôi lạnh, đang chăm chú nghiên cứu trận địa hòng di dời bảo bối, lại bị một tiếng hét to của người kia làm cho hoảng sợ.
“Kaname Kuran đồ ngu ngốc chết tiệt này!!!”
Hướng gian phòng của Kaname – senpai nhìn nhìn, hình như Zero đang cầm gì đó.
A... Xem ra Kaname - senpai cũng giấu Zero cái gì nha... Lần sau nhất định phải lẻn vào xem mới được ~~ nếu như những thứ kia còn có thể tồn tại hết hôm nay T__T...
Hai chín Tết, treo thiệp xuân.
“Tuy rằng không biết xảy ra chuyện gì, nhưng Kaname - senpai tối hôm qua hình như vẫn sống sót... A, rất muốn nhìn bảo bối của senpai ấy một chút... Vì vậy đại minh tinh Kaname – sama, nếu sáng sớm đã không thấy bóng người, vậy thì cố gắng về trễ tí càng tốt!”
“Yuuki, đừng có đứng cười ngốc mãi như vậy... Đem đồ lại cho tôi...” Zero đứng trên ghế, gọi tên Yuuki.
“Zero, cấm cậu nói tớ khờ!!” Yuuki lần thứ hai hung hăng phản bác, bất mãn đem thiệp xuân đưa cho Zero, “Được rồi, tối hôm qua cậu và Kaname - senpai phát sinh chuyện gì sao? Hình như tớ có nghe...”
“Cái gì cũng không có!!” không đợi Yuuki nói xong cậu trai tóc bạc đã lập tức lớn tiếng cắt ngang, đem khuôn mặt hồng hồng giấu qua hướng khác tiếp tục công việc trong tay.
“Zero...”
“...”
“Zero!”
“...”
“Tớ nói này, Zero, thiệp bị nghiêng kìa...”
“... !!”
“Nhìn Zero luống cuống tay chân sửa lại thiệp xuân thật đúng là dễ cưng ~~ a, mặt càng đỏ hơn kìa ~~ “
Bởi số lượng thiệp xuân cần dán cũng không nhiều lắm, vậy nên hai người đều đã bắt đầu ngồi trong phòng khách nghỉ ngơi.
“Zero ~~ ta đã trở về ~~” cửa chính bị mở ra một cách thô bạo, đại minh tinh Kaname còn chưa kịp tẩy trang đã đi đến, “A, Yuuki cũng ở đây à ~ “
“... Kaname - sama tại sao thường xuyên vô tình quên mất sự hiện diện của mình trong căn nhà này vậy =__=...”
“Trở về thật khéo nhỉ, đều đã dọn xong...” Zero khinh bỉ nhìn Kaname tháo phục sức, đồng thời khẩu thị tâm phi đi hướng phòng bếp pha trà nóng cho ai kia.
“Ta đây không phải trở về rất sớm sao...” Kaname có chút bất đắc dĩ, nhưng rất nhanh nụ cười lại xuất hiện trên mặt, đi vào nhà bếp từ phía sau ôm quanh Zero, “Công tác quay chụp cũng đã xong, mấy ngày đến là có thể cùng nhau mừng năm mới ~ “
“Nhanh vậy sao?” Zero cũng không ngẩng đầu lên, tiếp tục pha trà.
“Ừ, là ta nhờ đạo diễn cho ta quay trước.”
“Bắt đầu biết làm giá đại minh tinh rồi sao?”
“Tất cả vì Zero mà...”
“Hai người này lại quên mất mình =__=...”
“Zero!! Cái thứ này là ý gì!!” Dự định trở về phòng không nhìn hai người thủ thỉ với nhau, Yuuki phát hiện trên cửa phòng dán một tấm thiệp xuân đề “Hay ăn chóng lớn”, nhất thời tức giận hét to.
“Thế nào, không phải rất hợp sao?” Zero ló đầu dò xét, khóe miệng hình như có hơi nhếch lên.
“Thảm rồi, cái này gọi là gần mực thì đen sao... Một Zero đã từng thiện lương đơn thuần như vậy không ngờ lại bị Kaname - senpai...”
“Hợp?” Yuuki nỗ lực nhịn cơn giận xuống, dù sao người không nên đắc tội nhất vẫn là Kaname - senpai, nỗ lực tìm cách trả đũa Zero mà không chọc giận senpai ấy... nghĩ ra rồi!!!
“Vậy đầu giường của cậu đều không phải nên dán thiệp “Xuất nhập bình an” sao?” Dùng một dáng tươi cười xán lạn, Yuuki nói xong liền lập tức vào phòng.
“Cái…?” Zero còn chưa kịp phản ứng nhiều, nhưng cảm giác được Kaname đang cười cười trên vai mình, “Này này, sao vậy...”
“Chủ ý này của Yuuki cũng không tồi đâu.”
“Cái gì... Kaname Kuran!!!!!!” Đến khi Zero rốt cục ý thức được lời chúc của Yuuki, mặt đỏ phát giận về phía người kia.
“Zero ma ma, Yuuki đã bị Kaname ba ba dạy hư rồi ~~~~~ “
Đêm 30, cơm tất niên.
Hai mái tóc màu nâu rất tự giác yên vị ở bàn ăn cùng đợi những món mỹ vị phong phú của bữa cơm gia đình cuối năm.
“Yuuki, không phải luôn nói em, nếu không lo học nấu ăn cùng Zero, cẩn thận gả đi không được đâu...” Kaname thật vất vả mới có thể dời tầm mắt từ Zero quay lại nhìn Yuuki trêu tức.
“Ô, Kaname – senpai (ba ba) là đang oán giận Yuuki gây trở ngại thế giới riêng của hai người nên muốn đuổi Yuuki (con gái) lập gia đình sao?” Yuuki đồng dạng trêu tức nhìn lại Kaname Kuran.
“Ha ha, Yuuki cho rằng vậy sao...”
“Ha ha...”
Hai người song song nổi lên tiếng cười quỷ dị, trực tiếp đem nhà ăn làm thành từng mảng băng nứt, nhưng mà thế giới băng tuyết này ngay khi Zero bê cơm nước ra lập tức liền biến thành trăm hoa đua nở.
“Hai người đang nói chuyện gì vậy?” Sắp xếp bàn ăn xong, Zero cũng dự định ngồi xuống, chuông cửa lại vừa lúc này vang lên. Thấy hai người kia không hề có ý định rời chỗ, Zero không thể làm gì khác hơn là đi mở cửa.
“Ai...”
“Con trai ngoan của ta ~~ đêm nay là bữa cơm đoàn viên ba ba biết con nhất định có chuẩn bị phần cho ba ba đúng không ~~” không đợi Zero phản ứng, Kaname đã đi đến chỗ chủ tịch Kurosu giật cậu lại.
“Chủ tịch, ông không phải có bữa tiệc cuối năm sao?” Kaname Kuran lạnh lùng nhìn người mới đến.
“Những thứ xã giao nhàm chán đó sao bì được với cùng hai con trai của ta ăn cơm tất niên đâu ~~ “
“Ông chuồn êm?” Zero theo thói quen cau mày, nhìn cha nuôi của mình.
“Làm gì có...”
“Được rồi... Vào đi...” Dường như đã sớm lường trước, Zero đêm nay quả thật nấu rất nhiều, bốn người ăn cũng dư dả.
Cam chịu đi vào nhà ăn, Zero lấy ra bát đũa đưa cho người cha nuôi từ lâu chủ động yên vị, lần thứ hai dự định ngồi xuống, chuông cửa lần thứ hai lại vang lên.
“Lần này lại là ai đây!” Zero chưa bao giờ biết mình lại có nhiều người thân như vậy, quả thật, cậu không có, lần này đứng ngoài cửa chính là bác của Kaname, Rido Kuran.
“Chào ~ tiểu Juuri ~ cháu trai ta có nhà đi ~ người một nhà khó khăn lắm mới gặp lại nhau đến cùng ăn một bữa cơm cuối năm cháu không để ý đi ~” Rido vẫn như cũ trêu tức nâng cằm Zero, không cho cự tuyệt mà nói.
“Cháu • rất • để • ý! Bác yêu quý! Hy vọng bác đừng nhìn Zero gọi tên mẹ cháu nữa!” Kaname Kuran lần thứ hai đi tới Zero bên người, xoá sạch bàn tay của Rido, bất mãn nhìn phía người bác mãi cho đến năm nay anh mới biết mình có, “Lại thêm một người chuồn êm...”
“Không, không, tại sao lại nói là chuồn êm đâu, ta đương nhiên là quang minh chính đại không đến dự buổi tiệc nhàm chán kia!”
“... Vào đi, Kaname, ông ấy nói thế nào cũng là người thân duy nhất của anh...” Zero bất đắc dĩ nhượng bộ, bữa cơm này bốn người ăn dư dả, năm người đương nhiên cũng không thiếu...
Bữa cơm đoàn viên vốn nên rất ấm ấp, dưới sự kích động của hai người họ Kurosu lại trở nên phi thường náo nhiệt, hơn nữa Rido không câu nào mở miệng là không khiêu khích, một bữa cơm gia đình thế này cũng phải mất gần ba giờ mới xong.
Zero không tham gia vào hàng ngũ cãi lộn, vẫn là an tĩnh ngồi ở một bên nhìn, cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày náo nhiệt như vậy, nhưng mà, cảm giác cũng không tồi chút nào?
Đương nhiên, vẫn có người bất mãn, tỷ như —— Kaname Kuran.
Tuy rằng thấy Zero vô ý lộ ra vẻ mặt hạnh phúc thì rất hài lòng, thế nhưng những người này vẫn là rất phiền!! Hơn nữa chính mình cùng Zero vẫn còn bị hai người đột nhiên xuất hiện ngăn tại đối diện hai bên bàn!!
“Kaname?” Đột nhiên phát hiện Kaname yên lặng nằm úp sấp, trong miệng hình như đang lầm bầm cái gì, nghĩ Kaname có thể là uống say Zero không thể làm gì khác hơn là tiễn hai vị khách căn nguyên của sự huyên náo này.
“Năm mới vui vẻ ~ sang năm gặp lại ~~~ “
“Sang năm gặp.”
“Zero cậu trước tiên giúp Kaname – senpai vệ sinh một chút đi, đống lộn xộn kia để tớ thu dọn là được rồi ~” Yuuki một bên thu thập cục diện rối rắm trên bàn cơm, một bên cười nói với Zero.
“Vậy phiền cậu...” Dứt lời, liền đỡ Kaname rời khỏi nhà ăn.
Chuẩn bị xong đồ thay, Zero cẩn thận dìu Kaname đến phòng tắm, xem chừng nước đã đủ ấm, vừa giữ lấy một Kaname đang lộn xộn, vừa giúp anh cởi quần áo, trong phòng tắm tràn ngập hơi nước, tất cả đều là tốt đẹp mà mộng ảo. Khi tay Zero cởi đến thắt lưng, một bàn tay khác đã bắt được nó.
“Kaname?” Zero nghi hoặc nhìn lên đôi mắt nâu đỏ của Kaname, trong đó ngoại trừ tràn đầy yêu thương còn có một tia đắc ý.
Đắc ý?
“Kaname Kuran!! Anh dám giả say!!!”
“A, Zero rốt cục phát hiện ~ xem ra danh xưng ‘ảnh đế’ của ta cũng không sai ~~” dễ đàng ngăn cản bàn tay đánh tới của Zero, tự động hôn lên đó.
“Xem ra lại muốn phát sinh chuyện gì rồi ~~ ha ha, năm mới vui vẻ, Kaname ba ba, Zero ma ma ~ chúc hai người sang năm mới vẫn như cũ hạnh phúc vui sướng ~~ Yuuki cũng sẽ không quấy rầy hai người nữa ~ “
Sáng mồng một, hèm, đợi Zero có thể ngồi dậy rồi tính tiếp ~~
---END---
----Happy New Year \^__^/----
Ôi trời, fun vật vã....
ReplyDeleteẤm áp nhỉ!!!!
hay qua di..i
ReplyDeleteKute quớ~~~
ReplyDeleteĐây là phiên ngoại truyện nào vậy ss? SS send em bản raw được không? :">
(mặt dày)
email của em là dahuyettulau@gmail.com
Cảm ơn ss trước nha =))))
hunusong: sr e dạo nài ss bỏ bê blog quá nên k biết có ngừi comment, đã send raw cho e nhé, check mail đi e :>
ReplyDeletecái này đoạn đầu giới thiệu giống truyện j đó ta đã đọc hjh như là nấc thag ước mơ hay j j đó, nhưng nội dung lại rất hay hoàn toàn khác. truyện kja là 2 a đều yêu "yuuki" cơ. truyện rất dễ thương, ước j có thêm đoạn cuối
ReplyDelete