Người cô đơn thật sự,
Sẽ không để bạn nhìn thấy sự cô đơn trong ánh mắt,
Mà là từ sâu thẳm linh hồn họ.
Người cô đơn thật sự,
Là lúc đang cười một cách thoải mái
Có thể ngay lập tức khôi phục gương mặt lạnh lùng cùng một trái tim vô cảm.
Và sau đó khi tiếp xúc lại rất thân thiện và nhiệt tình.
Người cô đơn thật sự,
Là có thể dùng cả ngày, một câu cũng không nói,
Một việc cũng không làm, chỉ là đứng ngồi nằm,
Có khi đang nghĩ về mọi thứ, cũng có thể là không gì cả.
Người cô đơn thật sự,
Là rất nhanh có thể thoát khỏi sự hiu quạnh,
Sống hết mình cho đến lần cô đơn tiếp theo,
Lại càng cô đơn hơn.
Người cô đơn thật sự,
Kỳ thực không phải vì vẫn luôn cô độc,
Mà bởi vì kiếp này đã từng gặp người duy nhất có thể hiểu mình,
Cứ ngỡ cả một đời nhưng cuối cùng lại buông tay,
Đây mới thực sự là cô đơn.
Người cô đơn thật sự có một cuộc sống rất cô đơn.
Người cô đơn thường rất thích hồi tưởng,
Cẩn thận tỉ mỉ hồi tưởng về tất cả những gì đã qua.
Đặc biệt là về những người đang sống,
Hồi tưởng về cách mà người đó đặt chân vào cuộc đời họ,
Rồi sau đó lại biến mất nơi cuối đường hầm.
Lúc hoàng hôn nhớ tới bọn họ,
Dưới bầu trời sao rực rỡ nhớ tới bọn họ,
Trong giấc mơ cũng sẽ gọi tên bọn họ
Người cô đơn có rất nhiều sở thích cô đơn
Người cô đơn thích tản bộ một mình,
Những lúc như thế,
Sẽ thoát ly khỏi thế giới này - cho dù đứng giữa biển người đông đúc bon chen.
Giữa màn đêm, sẽ ngẩng đầu nhìn ngọn đèn đường,
Hoặc ngưng mắt nhìn chiếc bóng dưới chân.
Vĩnh viễn cũng không thấy chán ghét người bạn đời bất ly thân này.
.
Người cô đơn thường hay ngưỡng vọng bầu trời.
Mặc kệ đó là bầu trời xuân ngập nắng hay không trung xám xịt của ngày thu.
Nhìn gió nhẹ mây trôi, vọng theo cánh nhạn giữa bầu trời bao la.
Muốn tìm kiếm quá khứ, nhưng lại không ai nhớ tới.
Sợ hãi ai đó sẽ nhìn thấy sự cô độc của ngày hôm nay.
Bởi vậy, không biết là muốn học cách lãng quên, hay là muốn được tiếp tục trong ký ức.
Người cô đơn thích ngắm gió, thổi gió, lắng nghe âm thanh của gió.
Nhìn gió lướt qua những khe hở của đô thị, xuyên qua khu rừng rậm rạp,
Qua cả tuổi thanh xuân đa cảm tươi đẹp, đa tình mà cô độc.
Người cô đơn sẽ nuôi mái tóc dài.
Đi ở trong gió, những sợi tóc rối mất trật tự trước mặt, khiến đôi mắt sinh ra một nỗi đau dịu nhẹ.
Người cô đơn sẽ ở trong gió châm một điếu thuốc có thể bị dập tắt bất cứ lúc nào,
Yên lặng mà hút nó.
Nhìn từng vòng khói theo gió tan biến.
Người cô đơn sẽ leo lên đến đỉnh núi, hờ hững mà trông về nơi xa.
Chỉ có tiếng gió thổi bên tai mới khiến họ cảm nhận được sự tồn tại của chính mình.
Người cô đơn chỉ thích nghe, không thích hát.
Cứ nghe mãi nghe mãi, một bài lại một bài, một lần lại một lần.
Cho đến khi hai mắt nhòa lệ. Chìm vào giấc mộng âm u.
Người cô đơn thích viết những dòng cô đơn,
Bởi họ nghĩ nếu gởi gắm nỗi cô đơn,
Sẽ khiến chúng mãi mãi nằm lại trong đó.
Lặng yên phủ đầy bụi.
Người cô đơn thật sự sẽ nghe đi nghe lại một khúc ca, xem đi xem lại một bộ phim.
Hoặc ngẩn người suốt một ngày.
Người cô đơn thật sự sẽ luôn đi đến một nơi, ngắm nhìn cùng một cảnh.
Nghĩ cùng một vấn đề.
Người cô đơn thật sự sẽ không bao giờ khiến những người bên cạnh họ cô đơn.
Người cô đơn thật sự yêu thích ánh dương quang nhưng lại càng ỷ lại sự bảo vệ của đêm tối.
Người cô đơn thật sự sẽ không để bạn nhìn thấy trạng thái cô đơn của họ.
Người cô đơn thật sự sẽ không để bạn nhìn thấy nước mắt họ rơi.
Người cô đơn thật sự sẽ luôn trốn trong quá khứ, sống trong hồi ức.
Người cô đơn thật sự sẽ không dám đối diện với đôi mắt trẻ thơ.
Người cô đơn thật sự luôn mang theo rất nhiều vết sẹo,
Một nửa là do mình, một nửa là do người khác lưu lại.
Người cô đơn thật sự luôn viết rất nhiều thứ nhàm chán, hòng an ủi những nỗi đau hiện tại.
Người cô đơn thật sự giống như một con mèo.
Người cô đơn thật sự luôn thích đứng lặng người dưới mưa, mặc kệ là mưa to hay nhỏ.
Người cô đơn thật sự trước đây không hề cô đơn. Thực sự.
Nguồn: youtube
Edit: Toki Jung
Ty à, edit cái này bao giờ mà ko bảo ta biết! :))
ReplyDeleteNhiều lúc vào blog của ty cảm thấy thật là ko biết nói sao!
Nói chung ta thích bài này, nên để lại cho ty 1 cái comm, hứa hẹn 1 ngày ta cùng ty rủ nhau tự kỉ, sẽ cùng đàm đạo! mà nói chung ta với ty gặp nhau có tự kỉ nổi đâu, chỉ có nói nhảm làm nhiều!
Giống như lần trước đọc Vĩnh viễn, thật có nhiều thứ muốn nói, rồi cuối cùng vẫn là ko biết nói nhảm cái gì với ty nữa!
Nói chung ta thích bài này, ty edit tốt a~
ty, ty đúng là ty của ta, ta đang tự kỷ vì răng hêm ai vô ủng hộ ta tự kỷ thì ty comment 3if3
ReplyDeleteComment là đc rồi, comment nói câu "k biết nói chi" cũng đc 3if3
cho ta tha lôi nó qua blog ta nhé! 3if3
ReplyDeleteôi ôi! 3if3
Đọc tiêu đề đã biết là tự kỉ :<
ReplyDeleteNhưng tự kỉ cũng tốt, sợ sau này bận rộn quá, không có cả thời gian để tự kỉ nữa ấy chứ :"<