Nơi tự sướng!!!
Chỉnh tag tầm bậy nên menu chỉ có tác dụng trưng cho vui là chính cho đẹp là 10, để kiếm chính xác bạn vui lòng kéo xuống dưới và dùng mục search ngay trên phần Recent posts ha :">


Wednesday, March 20, 2013

Kiss me - 3. Hôn cổ.


            3.

            Hôn cổ.


            Đây là giai đoạn mà mỗi đôi tình lữ đều không thể đốt cháy.


           Mỗi khi đối mặt với những binh đoàn fangirl hoang tưởng vây quanh, Zero luôn rất ung dung thành thạo phủ nhận quan hệ giữa cậu và Kaname.


           Lúc đó hai người bọn họ vẫn còn sinh hoạt tại trường cao trung lý tưởng của xã hội không tưởng – Kurosu Học Viện.


            Buổi tối tuy luôn có một ít sinh vật mang đôi mắt đỏ như máu du ngoạn dưới ánh trăng.


            Nhưng thủy chung vẫn là thời gian thích hợp nhất cho giấc ngủ của đại đa số.


Ngoại trừ cậu sao Đỏ tác phong và vị Hội trưởng của kí túc xá Mặt trăng.


*


            Zero Kiryuu mấy ngày nay đi học tinh thần so với dĩ vãng tốt hơn rất nhiều, đây là nhận xét chung của bạn bè lẫn giáo viên trong trường.

             
           Cho dù vẫn rất rõ ràng không hề nghe giảng bài, chí ít cậu cũng không còn dùng tư thế nằm úp sấp trên mặt bàn đối mặt với giáo viên. Có điều so sánh với Zero, tinh thần của Kurosu Yuuki lại hoàn toàn tương phản.


            Những buổi hoàng hôn lúc giao phiên giữa khối Ngày và khối Đêm, cũng là lúc tinh thần Yuuki dâng cao nhất trong ngày, ngăn cản học sinh khối Ngày không cho tiếp xúc quá nhiều đến các senpai khối Đêm, đó là lúc cô có sức sống nhất.


            Thế nhưng ngày hôm nay Yuuki lại không hề hăng hái chạy trên con đường dẫn đến khối Đêm, mà là lôi kéo Zero vào rừng cây bên cạnh.


            Thiếu nữ nhìn khuôn mặt như sắp hết kiên nhẫn trước mặt, thấp giọng hỏi: “Zero cậu gần đây gặp chuyện gì vui lắm phải không?”


            “Không có.” Đối phương quay đi như là tránh ánh mắt của cô, trả lời.


            Không mảy may suy đoán hoài nghi hành động này, cô gái thấp bé vẫn nhíu mày chất vấn người bạn thân của mình: “Tinh thần thoạt nhìn phấn chấn hơn hẳn.”


            “!”


            “Gần đây cậu Zero-tẫn-trách đã tìm được chỗ nào trốn việc ngủ bù rồi đúng không?” Đột nhiên nổi hứng muốn trêu đùa cậu ta một chút.


            Kỳ thực tại phiên trực mỗi tối, đại đa số thời gian Zero đều không ở cạnh cô, lúc khối Đêm tan học mới thấy cậu xuất hiện lại. Thế nhưng hai ngày gần nhất cho dù trời đã sắp sáng cũng không thấy bóng dáng cậu đâu cả.


            “! ...” Zero thẳng thắn quay đầu, dùng ánh mắt không nhịn được phản bác: “Không có gì, lẽ nào tinh thần tốt cũng muốn đăng báo sao.” Cậu biết nếu lôi hình dạng này ra đối phó, Yuuki tuyệt không đỡ lại được: “Đi thôi, sắp đến giờ đám vampire chết tiệt kia xuất hiện rồi.”


            “A... Ừ.”


            Zero luôn theo phong cách ăn mặc phóng khoáng, tuy rằng so với Akatsuki Kain đến cả ghi-lê đồng phục cũng không mặc thì còn kém xa, nhưng cũng xem như tùy tiện. Cổ áo thường được mở một khoảng lớn.


            Thiếu nữ nhìn bóng lưng đi xa, bỗng đường nhìn bị hấp dẫn bởi một giác nhỏ màu đỏ dưới cổ nơi gần tiếp xúc với bờ vai cậu.


            “Zero bị con gì cắn à?”


            Như là vơ hết sự thần tượng trên đời vào mình, những thành viên trong bộ đồng phục trắng của trường Kurosu dù đi đến đâu cũng nhận được những ánh mắt ái mộ cuồng nhiệt.


            Trong đó Kaname Kuran dẫn đầu.


           Mà Yuuki lại năm lần bảy lượt vì hành động của chàng hoàng tử trong mơ này mà trở thành đối tượng ước ao của các nữ sinh khối Ngày. Không có ghen ghét, bởi vì gia giáo lễ nghi được dạy từ nhỏ không cho phép các tiểu thư giống như những thiếu nữ tầm thường khác đi đố kị lẫn nhau.


            Mà hôm nay vẫn trình diễn một tiết mục trước sau như một này.


           Gần đây Kurosu Yuuki kỳ thực rất mệt mỏi, nguyên nhân chủ yếu là do ngủ không đủ.


           Ở trên có nhắc đây là lúc cô có tinh thần nhất, nhưng là cố gắng vậy thôi, cuối cùng thể lực cũng theo không kịp động lực.


            Được Kaname đỡ lấy trong lúc gần như sắp ngã, cô nhanh chóng bật ra cúi đầu cảm ơn: “Thật xin lỗi Kaname-senpai...”


            “Yuuki đêm nay nên nghỉ ngơi một chút đi?”


            “Hả?! Thế nhưng...” Yuuki biết Kaname luôn quan tâm đặc biệt đến mình, thế nhưng ngày hôm nay đường đột công khai như vậy vẫn có chút không quen.


            “Xem như là lời thỉnh cầu từ ta đi, em đã rất nỗ lực rồi.”


            “Nhưng...?”


           “Không cần lo lắng, ta đảm bảo sẽ không có chuyện gì, tuần tra đêm nay giao cho ta.” Trong lúc nói chuyện bọn họ vẫn không dừng lại, nhưng càng lúc càng thụt lùi về cuối đội hình khối Đêm.


           Yuuki nhìn qua cậu bạn thân đang một mình chế trụ khối Ngày nãy giờ: “Zero…?”


            “Đương nhiên chỉ người nào không thích ứng mới cần nghỉ ngơi.”


            “Kaname - senpai...” Yuuki vẫn rất băn khoăn.


            Đến cuối cùng, Yuuki vẫn quay về phòng mình. Nói thế nào thì cô vẫn ý thức được mình là con gái, tinh thần và giấc ngủ là rất quan trọng.


            Như vậy ngày hôm nay đối mặt khối Đêm cũng chỉ có một mình Zero.


            Đứng ở cửa phòng học, Zero dựa vào mép cửa đưa lưng ra phía ngoài, thực hiện công việc điểm danh thường ngày.


            Chỉ có điều hôm nay có không ít thành viên khối Đêm đã vào lớp rồi còn quay đầu lại nhìn cậu là sao?


            Loại ánh mắt chẳng biết tại sao này khiến Zero không khỏi khó chịu, nhìn Kaname Kuran là người cuối cùng bước vào phòng học, cậu sao Đỏ không hề điểm danh mà cố ý đóng mạnh quyển sổ theo dõi trên tay lại, xoay người đi.


*


            Động vật bậc cao, coi như là vampire cũng không ít kẻ tò mò chuyện không phải của mình.


            Bởi vì lúc điểm danh đầu giờ người thợ săn là đưa lưng về phía bọn họ, với thị lực xuất chúng hơn nữa phong cách ăn mặc đồng phục lôi thôi kia, một số chỗ trên lưng cậu ta cho dù có không muốn để ý cũng không được.


            Dấu hôn.


            Đúng vậy, tuy rằng loại dấu vết mờ ám dâm đãng này không có khả năng xuất hiện trên người kẻ luôn có thái độ ác liệt, ngoại trừ với vị nữ sao Đỏ kia ra chắc chắn sẽ không tiếp xúc với bất kì nữ sinh nào khác - Zero Kiryuu.


            Nhưng bất đồng với sự ngây thơ của khối Ngày, chỉ dừng lại ở chừng mực môi chạm môi. Đa số khối Đêm cho dù tuổi tác ít nhiều thế nào cũng đã sống qua vài trăm năm, nói chưa từng kinh qua hay tìm hiểu về cái gọi là “dục vọng” thì quả thật quá miễn cưỡng.


            “Sao Đỏ tác phong và kỷ luật, không ngờ cũng...”


            “Sao vậy, đừng nói cô hứng thú với một tên E?”


            “Thử một lần xem tình thú thế nào thôi.”


            Kỳ thực dưới bề ngoài nhã nhặn, các tiểu thư quý tộc vampire cũng không khác những thứ khác là bao.


            “Chủ đề này không thích hợp nói ở đây đâu.”


            Kaname Kuran chẳng biết lúc nào đi tới bên cạnh, bất ngờ tham gia vào cuộc trò chuyện.


            “Rất xin lỗi, Kaname - sama.” Làm một tiểu thư quý tộc, lễ nghi là điều cơ bản nhất, ba nữ vampire trên ngay lập tức cúi người hành lễ, chờ đợi vị vua của họ lên tiếng.


            “Không sao, cũng không phải chuyện to tát.” Vừa nói vừa đi đến cạnh cửa, không một chút để ý việc anh đang công khai trốn học: “Dù sao các vị chú ý tới việc này ta càng có chút hài lòng.”


            Hài… hài lòng? Là việc các cô phát hiện chuyện bất chính của sao Đỏ khiến ngài ấy hài lòng?


            Não nghĩ như vậy, nhưng cũng không dám nói ra.


            “Giúp được Kaname - sama là niềm vinh hạnh của chúng em.”


            Nhưng người nên nghe những lời này sớm đã rời khỏi phòng học.


*


            Ngày hôm nay là phiên trực đầu tiên sau ‘kỳ nghỉ vài ngày’ của Zero.


            Thế nhưng nghỉ ngơi đầy đủ cũng không mang đến cảm giác thư giãn thả lỏng gì nhiều, bởi vì có một kẻ mặt dày đáng chết luôn luôn công khai theo dõi cậu.


            Giữa những phiên trực, nơi Zero thường lui tới nhất cũng chỉ có đài phun nước trung tâm. Đương nhiên thói quen này cũng không nằm ngoài dự đoán của Kaname Kuran.


            Zero đã sớm nghe được tiếng bước chân của người thuần chủng, hơn nữa đối phương dường như cũng không hề ẩn giấu khí tức của mình.


            Kaname biết cho dù quan hệ có thân mật đến đâu, ở loại tình huống này chào đón anh cũng chỉ có họng súng Bloody Rose.


            “Phiên trực thế nào, Zero.”


            Chỉ là một câu chào xã giao, lập tức thu hồi súng: “Bình thường.”


            Đến gần người thợ săn, đưa tay vén những sợi tóc bạc: “Em quan tâm Yuuki còn hơn cả ta. Cô ấy đã về nghỉ theo đúng nguyện vọng của em rồi đấy.”


            Kaname Kuran ngày hôm nay đường đột yêu cầu Yuuki trở lại nghỉ ngơi, nguyên nhân lớn nhất là bởi Zero đề nghị tối hôm qua. Song song anh cũng cảm thấy gần đây đối Yuuki quá mức lãnh đạm, cô dù sao cũng là em gái của anh.


            Lúc đó anh đang ở trên giường ký túc xá của cậu sao Đỏ.


            Bởi vì tràng vận động nho nhỏ đêm qua, Zero vẫn chưa xả hết cục tức trong lòng. Không muốn cho đối phương tiếp tục chạm đến đầu của mình, liền nghiêng đầu tránh đi.


            Nhưng góc độ này lại càng khiến Kaname dễ dàng thấy được dấu vết anh lưu lại ngày hôm qua.


            Vị hội trưởng khối đêm cũng không mấy bất ngờ khi Zero của anh lại ngây thơ đến thế, cậu không biết da thịt bị người khác mút vào sẽ lưu lại vết tích, huống hồ tại sau gáy đối phương cũng không thể nào nhìn thấy được.


            Kaname nhìn Zero, ánh mắt hơi cúi xuống bởi chiều cao của hai người, đột nhiên vươn tay về phía trước nắm vai kéo người tình tóc bạc của anh lại, nghiêng đầu tiếp cận hõm vai lộ ra nơi cổ áo cậu.


            Zero muốn phản kháng, nhưng đối phương càng thêm giữ chặt.


            Kaname Kuran lại lặp lại hành động tối hôm qua, nhưng lần này lại hôn ở phía cổ trước.


            Bởi vì anh muốn nói cho con mèo nhỏ của mình rằng hôn kiểu này sẽ lưu lại dấu vết.


            Còn lúc nào biết được ư?


            Để xem, có lẽ là sáng mai lúc soi gương.


  --tbc--

0 comments:

Post a Comment