Nơi tự sướng!!!
Chỉnh tag tầm bậy nên menu chỉ có tác dụng trưng cho vui là chính cho đẹp là 10, để kiếm chính xác bạn vui lòng kéo xuống dưới và dùng mục search ngay trên phần Recent posts ha :">


Sunday, March 2, 2014

[Nghịch Thủy Hàn/Thuyết Anh Hùng] Liễu kết ý.

Tiêu đề: Liễu kết ý.
Tác giả: Thượng Thanh Vân
Pairing: Rất nhiều, cả nam-nam lẫn nam-nữ, có thể nói là loạn. loạn đến mức xem như không có cp nào cũng đc. (Cố Thích / Dương Bạch / Tô Bạch / Bạch Vương / Vương Ôn / Ôn Bạch / Địch Tô / Thích Tức / Thuần Bạch /...)
Văn án:
            Kim Phong Tế Vũ Lâu không có Bạch Sầu Phi cũng không có Cố Tích Triều.
Không có Bạch Sầu Phi hay Cố Tích Triều là bởi vì chính Bạch Sầu Phi và Cố Tích Triều. “Nhất phi kinh thiên” của Dương Vô Tà là vì Bạch Sầu Phi, “Độc lập tam biên tĩnh, khinh sinh nhất kiếm tri” của Địch Phi Kinh là vì Tô công tử, cây trâm của Vương Tiểu Thạch là vì Ôn Nhu, mà lệ của Tức Hồng Lệ là vì Thích Thiếu Thương.
Có lẽ còn có Cố Thích hoặc Bạch Vương hoặc là Địch Tô các loại tình cảm mãi mãi bị vùi lấp.
Nói chung tất cả phải có một đoạn kết.

o0o

           Nhất - Trường Hận
Kim Phong Tế Vũ Lâu không có Bạch Sầu Phi cũng không có Cố Tích Triều.
Trước khi trở thành lâu chủ Kim Phong Tế Vũ Lâu, Thích Thiếu Thương là bộ khoái Thần Hầu phủ, hưởng bổng lộc triều đình. Trước lúc thêm vào tứ đại danh bộ, hắn, chỉ là một kẻ đào vong.
Kỳ thực Thích Thiếu Thương trước khi trở thành kẻ đào vong còn có một cố sự khác, chỉ bất quá chính hắn không muốn nhắc tới mà thôi. Trên thực tế có một đoạn thời gian dài rất dài, Thích Thiếu Thương cho rằng chính mình từ lâu đã quên những chuyện vụn vặt này, nhưng luôn luôn ở những lúc lơ đãng nhớ lại.
Thích Thiếu Thương có một bằng hữu là Vương Tiểu Thạch. Kỳ thực trước Vương Tiểu Thạch, Thích Thiếu Thương cũng từng có rất nhiều bằng hữu. Sở dĩ dùng “từng”, là bởi vì bọn họ đều đã chết. Không chết tỉ như Hách Liên Tiểu Yêu loại này, trên cơ bản là cả đời không qua lại với nhau.
Thích Thiếu Thương rất rõ ràng, những thứ này đều là trái. Trốn không thoát, gạt không đi.
Còn có một người, đã từng, Thích Thiếu Thương nói qua không đem hắn làm bằng hữu, mà muốn làm tri âm. Hắn kỳ thực nghĩ rất không hiểu. Rõ ràng lúc đó có bao nhiêu sao bi thiết, hôm nay cũng đã không còn nhớ kỹ khuôn mặt người kia. Chỉ có ba chữ bốn mươi bốn nét nhất bút nhất bút khắc ở trong lòng, đó là trái, không nên quải niệm.
Rất sớm đã biết cái gì là hận, nhưng hắn thật không ngờ chính mình có ngày lại hận một người như vậy. Hắn đã từng giết địch kháng Liêu, đẫm máu sa trường, thệ trảm địch, chém thủ cấp. Nhưng này đều không phải hận, mà là phẫn.
Thế nhân tổng cho rằng phẫn và hận là như nhau, lại không biết phẫn nhân so với hận nhân hạnh phúc hơn nhiều lắm.
Đã từng có một buổi tối, Thích Thiếu Thương nghĩ mình là kẻ hạnh phúc nhất thiên hạ. Hắn có huynh đệ, có đại nghiệp, có hảo tửu, có bảo kiếm, có tri âm, khi đó hắn thậm chí cho rằng Tức Hồng Lệ không lâu sau sẽ gả cho hắn. Sau đó hắn cảm giác như vừa tỉnh lại, cái gì cũng chưa từng có.
Thích Thiếu Thương cũng đã từng làm mộng, thi lấp thiên địa, huyết tẩm sa trường. Chỉ là không nghĩ tới lần này tỉnh lại hắn thực sự lên làm lâu chủ của Kim Phong Tế Vũ Lâu.
Hắn rất hận.
Kẻ hắn hận cho tới bây giờ vẫn chưa chết, những người hắn quý trọng lại luôn lần lượt ly khai.
Huynh đệ, Hồng Bào, Biên Nhi, Quyển ca, còn có Hồng Lệ.
Hồng Lệ đã là người của người khác.
Những gì bọn họ có cũng chỉ là đã từng.
Có lẽ người kia có một câu nói rất đúng: “Làm địch nhân của Thích Thiếu Thương dễ dàng hơn rất nhiều so với làm bằng hữu của hắn.”
Thích Thiếu Thương rất mệt, cũng rất hận. Hắn mệt là bởi vì hắn hận. Hắn hận rất lâu, lâu đến mức hắn cuối cũng không biết chính mình đến tột cùng là hận cái gì.
Cố Tích Triều, hay là chính hắn.
Đã là nhất bút hận trái, tổng nên có người trả. Thích Thiếu Thương dùng rất nhiều thời gian tự hỏi những việc không thể quải niệm như thế, nhưng đều vô ích.
Nghĩ không ra, vậy cứ nợ đi.
...

            Nhị - Bạch Lâu.
Kim Phong Tế Vũ Lâu có bốn tòa lâu.
Thanh lâu lãnh liệt, hồng lâu cơ mật, hoàng lâu xa hoa, còn có một tòa là bạch lâu.
“Bạch lâu là nơi tập trung hồ sơ của tất cả thiên hạ võ lâm.” Những lời này là Dương Vô Tà nói. Hắn đã từng đối hai người trẻ tuổi nói qua, trong đó một người đã gãy cánh. Sau hắn lại đối Thích Thiếu Thương nói, tiếp đó lẳng lặng đợi vị tân lâu chủ đặt câu hỏi.
Thích Thiếu Thương lúc đó lập tức hỏi một câu.
Hỏi đều không phải về bản thân cũng không phải về Dương Vô Tà lại càng không phải về Tức Hồng Lệ thậm chí không phải về Cố Tích Triều. Thích Thiếu Thương hỏi chính là: “Bạch lâu có thể có Bạch Sầu Phi?”
Dương Vô Tà lúc đó ngây ra một lúc, sau đó lắc đầu, “Ngài vì sao không tự mình đi tìm?”
Trên thực tế Thích Thiếu Thương cũng từng hỏi Vương Tiểu Thạch đồng dạng vấn đề, Vương Tiểu Thạch cũng là như vậy lắc đầu, đáp án của hắn là: “Đừng hỏi, hắn thủy chung vẫn là nhị ca của ta.”
Vương Tiểu Thạch chính là một người niệm tình như vậy, hắn lúc đó đang thay Ôn Nhu chọn một cây trâm cài tóc.
Vì vậy Thích Thiếu Thương thực sự chui vào Bạch lâu trở mình ba ngày ba đêm.
“Bạch lâu không có Bạch Sầu Phi?” Thích Thiếu Thương ngày thứ tư từ Bạch lâu đi ra, hỏi Dương Vô Tà một câu.
Dương Vô Tà lúc đó đang nhìn một quyển thư, giấy trắng mực đen, từng câu từng chữ.
Bề mặt chỉ có bốn chữ.
“Nhất phi kinh thiên?” Thích Thiếu Thương thắc mắc, “Kia là cái gì?”
Dương Vô Tà ngẩng đầu nhìn Thích Thiếu Thương, không nói gì.
Nhất của Nhất Sương Tình Nguyện, phi trong Bạch Sầu Phi, kinh của Kinh Thần Chỉ, thiên trong Thiên Nhai Lưu Lạc Nhân.
Bốn tự, lạnh thấu nhân tâm.
Bi tịch.
...

            Tam - Độc lập tam biên tĩnh, Khinh sinh nhất kiếm tri. (*)
Địch Phi Kinh đã từng nghe qua một câu nói.
Bốn tự, Nhất Phi Kinh Thiên.
Nhất trong Nhất nhân độc ẩm tiểu chước thành thú, Phi Kinh trong Địch Phi Kinh, còn có một là Thiên.
Mỗi người đều có một thiên của riêng mình, của Địch Phi Kinh, là Lục Phân Bán Đường.
Trên thực tế tại trước lúc Địch Phi Kinh ngẩng đầu, thế giới của hắn hắn không có thiên, chỉ có địa. Đã từng cho rằng hắn sẽ luôn đi theo Lôi Tổn, Lôi Tổn đủ cao, xanh đắc khởi thiên, áp đắc trụ địa, giúp thế giới của Địch Phi Kinh không chỉ là một mảnh địa.
Sau lại Địch Phi Kinh rốt cục ngẩng đầu lên, nhưng hắn nghĩ mình dường như ngay cả địa cũng thấy không rõ nữa.
Cái gì là nhất phiến phi hoa? Là mệnh số, không có kết luận. Chỉ biết ở giữa nhất phiến phi hoa, giá trị của sinh tử thế nào liền có đáp án.
Hối tiếc không kịp.
Địch Phi Kinh có lúc cũng sẽ ngẫm lại nam tử ngày ngày ho ra máu kia, không thể không nói hắn đúng là một kỳ tích. Hắn đáng lý ra đã sớm chết, nhưng hắn vẫn sống, tiêu hao sinh mệnh.
Hôm nay hắn thực sự đã chết.
“Độc lập tam biên tĩnh, khinh sinh nhất kiếm tri.”
...

            Tứ, Nhất Phi Kinh Thiên
Đã từng có một người muốn phi lên thiên, nhưng hắn giữa đường lại bị gãy cánh, vì vậy hắn đã chết.
Cố Tích Triều cũng vậy.
Dương Vô Tà đã từng tại một lúc nào đó hỏi qua Thích Thiếu Thương, “Cố Tích Triều là ai?”
“Không biết.” Thích Thiếu Thương không hề nghĩ ngợi liền cấp ra đáp án.
Hắn xác thực không biết.
Hắn đã từng cho rằng lý giải y, minh bạch y, thế nhưng chung quy hắn luôn luôn không biết y.
Y là ai? Phụ mẫu là ai? Năm nay bao nhiêu tuổi? Đã làm chuyện gì?
Có lẽ y suốt đời chỉ từng làm một việc, đó chính là truy sát Thích Thiếu Thương. Hôm nay thất bại, sở dĩ y tiêu thất.
Kia Bạch Sầu Phi thì thế nào? Hắn có một đại ca như Tô Mộng Chẩm, có một nghĩa đệ như Vương Tiểu Thạch. Nhưng Bạch Sầu Phi hại bọn họ, song song chấm dứt chính mình.
Thông thường kết quả của việc muốn nhất phi kinh thiên đó là cuối cùng đến thiên cũng vĩnh viễn không còn nhìn thấy.
Thích Thiếu Thương minh bạch đạo lý này.
Có thể đương niên chính mình nên công thành lui thân, cùng Tức Hồng Lệ quy ẩn.
...

            Ngũ - Ôn Nhu
Vương Tiểu Thạch thích Ôn Nhu, mà Ôn Nhu thích Bạch Sầu Phi.
Thế nhưng Bạch Sầu Phi thích chính là ai? Thích Thiếu Thương đã từng nghĩ tới vấn đề này. Thích Thiếu Thương vẫn nghĩ chỉ cần biết người mà Bạch Sầu Phi thích, vấn đề lâu nay luôn vây trụ Vương Tiểu Thạch liền có thể giải quyết dễ dàng.
Nhưng Lôi Thuần không nghĩ như thế.
Lôi Thuần đã từng nói với Thích Thiếu Thương: “Không cần nghĩ nữa, nếu như biết người Bạch Sầu Phi thích, bọn họ trong lúc đó lại càng không xong.”
Thích Thiếu Thương suy nghĩ thật lâu, hỏi ngược lại: “Hắn thích chính là nàng?”
Lôi Thuần mi thanh cau lại, cười tươi như hoa.
Nàng khẽ lắc đầu, không nói gì.
Khúc chung nhân tẫn, là một bí mật.
...

            Lục - Cố Tích Triều
Cố Tích Triều sát nghiệt trọng.
...

            Thất - Giang hồ hữu nghìn cân, một người đại hiệp gánh tám trăm.
Sát!
...

            Bát - Tri Âm
Thích Thiếu Thương có một cừu nhân gọi Cố Tích Triều, thiên hạ đều biết.
Kỳ đình một đêm, truyện cười yến yến.
Tri âm.
Thích Thiếu Thương đã từng cho rằng hắn có một tri âm, tri âm tri kỷ, Bá Nha Tử Kỳ.
Tối hậu Thích Thiếu Thương chết mất tâm.
Tri âm và huynh đệ không giống nhau, huynh đệ giao tâm, bằng hữu giao ý, tri âm nhưng chỉ để tùy thời đem ra phản bội. Ngươi đối y hảo, y bán đứng ngươi; ngươi đối y lưu tình, y nhưng vô tình. Ngươi luôn là kẻ thụ thương.
Cố Tích Triều luôn luôn rất tàn nhẫn, đối với kẻ khác, cũng bức chính y.
Luôn luôn bước lên tuyệt lộ.
Thích Thiếu Thương đã từng nỗ lực kéo lại y, y nhưng muốn lôi Thích Thiếu Thương cùng nhau hủy diệt. Huống hồ bọn họ trong lúc đó có bao nhiêu trái muốn giải, mặc kệ sống hay chết, luôn luôn trốn không xong.
Cũng như Tô Mộng Chẩm trốn không được Bạch Sầu Phi, Bạch Sầu Phi trốn không được Vương Tiểu Thạch, có lẽ còn có rất nhiều rất nhiều...
Đều không phải bằng hữu đều không phải địch thủ thậm chí đều không phải cừu nhân, mà là mệnh.
Nếu mệnh đã định trước là duyên phận hoặc là kiếp số. Từ đâu thì khởi lại tới bao thuở mới ngừng đã không trọng yếu, kết cục vẫn là phải dây dưa suốt kiếp.
Một chút cũng không có kết ý.
...

            Cửu - Vĩ Thanh
Kim Phong Tế Vũ Lâu rất tịch mịch.
            - Hoàn -
           Hậu
Ái muội là cái gì, Kim Phong Tế Vũ Lâu chính là cái đó. Ái tình, hận ý, có lẽ duyên phận kiếp số, luôn mỏng đến khiến người thê lương.
Kim Phong Tế Vũ Lâu không có Bạch Sầu Phi cũng không có Cố Tích Triều.
Không có Bạch Sầu Phi hay Cố Tích Triều là bởi vì chính Bạch Sầu Phi và Cố Tích Triều. “Nhất phi kinh thiên” của Dương Vô Tà là vì Bạch Sầu Phi, “Độc lập tam biên tĩnh, khinh sinh nhất kiếm tri” của Địch Phi Kinh là vì Tô công tử, cây trâm của Vương Tiểu Thạch là vì Ôn Nhu, mà lệ của Tức Hồng Lệ là vì Thích Thiếu Thương.
Có lẽ còn có Cố Thích hoặc Bạch Vương hoặc là Địch Tô các loại tình cảm mãi mãi bị vùi lấp.
Nói chung tất cả phải có một kết ý.
---------------------------------------------------------------------------------

(*)
Kiêu hùng tráng ý sơn hà thủ vững
Khinh mạng trọng hiệp độc kiếm tri âm – dịch thơ: Toki Jung
Bao năm trấn giữ ải ngoài
Một thanh thần kiếm xét soi tấm lòng – dịch thơ: Bùi Khánh Đản
Đây là bài thơ mà Dương Vô Tà và Tô Mộng Chẩm đã ngâm và được Tô lâu chủ nhắc lại một lần nữa khi gặp lại Dương Vô Tà, lúc đó Địch Phi Kinh cũng có mặt và nó làm hắn nhớ đến một cố nhân cũng như giao tình giữa hắn và Lôi Tổn.

Bonus tấm hình 4 đời lâu chủ của Kim Phong Tế Vũ Lâu
Từ trái sang: Thích lâu chủ - Tô lâu chủ - Bạch lâu chủ - Vương lâu chủ.
Việc Thích lâu chủ còn đủ 2 tay thật là nghịch nguyên tác, nhưng thông cảm người vẽ bức này thật ra không liên quan gì đến Liễu Kết Ý mà chỉ là 1 fan Cố Thích thôi, bạn ấy vẫn thích Thích lâu chủ đầy đủ tay giò hơn =))
 

2 comments:

  1. Hi bạn, mình muốn hỏi không biết mình có thể dùng bức hình phía trên của bạn để đưa vào MV của mình được không? Mình sẽ credit rõ ràng. Ngoài ra, bạn có biết chỗ nào có thể tìm được hình các nv trong 'Thuyết anh hùng' không, mình cần hình để làm MV mà lục tung trên google đều không thấy ;_;.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Hình này mình cũng chưa xin phép tác giả đâu bạn ơi, nên mình không có quyền cho bạn dùng hình này hay không đâu. Mình cũng chẳng còn nhớ tên tác giả của hình này để bạn credit nữa '___' xin lỗi nha.

      Hồi xưa mình có hay lên một diễn đàn bên Trung chuyên về truyện kiếm hiệp, mình kiếm được tấm này trong 1 topic về Kim Phong Tế Vũ Lâu, mà diễn đàn đó sập rồi nên giờ cũng chả biết tìm đâu. Bạn vào trang baidu search rồi paste tên nhân vật bạn muốn tìm thử xem, đừng dùng gg search.

      Delete