Đầu tiên ta gửi lời cảm ơn đến những ai theo dõi và thích đam mỹ này,
cho dù ít người comment nhưng nhìn thống kê ta vẫn biết có một lượng người nhất định vẫn theo nó. Đây là một động viên rất lớn đối với những đứa gà mờ mới tập tành edit như ta, cảm ơn mọi người rất nhiều.
cho dù ít người comment nhưng nhìn thống kê ta vẫn biết có một lượng người nhất định vẫn theo nó. Đây là một động viên rất lớn đối với những đứa gà mờ mới tập tành edit như ta, cảm ơn mọi người rất nhiều.
Vì vậy ta cũng muốn xin lỗi vì đã kéo dài cái đam mỹ này đến tận bây giờ (ban đầu dự định hết năm nay sẽ xong nhưng bây giờ thì có lẽ đến hè năm sau mất =.=), không biết đã có ai quên mất tình tiết câu chuyện chưa nhỉ? (_.__) Cũng như vì trình độ 'muôn năm khống chế Văn' của mình mà đã làm giảm độ hay của nó. Ta tuy không tự tin nhưng cũng không thuộc dạng tự ti, có lẽ vì yêu cầu về fic/danmei quá cao nên vẫn chưa thể hài lòng với đứa con này. Nhưng ta vẫn không muốn nhả nó ra.
Như đã nói, yêu cầu về fic/danmei của ta rất cao, cũng có thể do sở thích của ta khác người, nên số lượng ta đã đọc là rất ít. Đọc mà thích lại càng hiếm. Thích đến nỗi muốn edit toàn bộ gần 50 chương để chia sẻ lại hầu như không có, chí ít là với một đứa lười siêu hạng như ta, vậy nên 'Cách' sẽ là cái trường thiên duy nhất ta edit, sau này nếu kiếm đc danmei nào có thể làm ta có cảm giác này thì tính sau.... Và vì số lượng fic/danmei hiếm hoi mà ta đã đọc nên nếu ta có bất kì sự so sánh nào trong này mọi người cũng đừng để tâm, ý kiến cá nhân cả thôi.
Ta rất ngưỡng mộ Zero trong này, không hề hoàn mỹ, nếu không muốn nói là rất nhiều khuyết điểm tồn tại nơi cậu. Cố chấp đến mù quáng, bị cừu hận mờ mắt, và đây là một trong số ít câu chuyện mà ta thấy được rõ ràng Kaname và Zero thật ra rất giống nhau ở một điểm: đều cho mình có thể giải quyết tốt mọi việc, đem mọi gánh nặng đặt lên vai của mình, không chia sẻ với bất kì ai. Nhưng ta lại thích một Zero như vậy, vì cố chấp, vì cừu hận mà cậu có thể tự làm chủ cuộc sống của mình, không chịu rơi vào sự điều khiển của bất cứ ai. Mạnh mẽ thật ra là một phạm trù rất rộng, ta không nói mình không thích sự cứng rắn của Zero trong VK của Hino, nhưng ở đây, trong 'Cách', Zero lại mạnh mẽ theo cách khác, mạnh mẽ đến tàn nhẫn, mạnh mẽ đến đau lòng. Ta từng nghĩ nếu trong VK cậu cũng như vậy thì mọi chuyện sẽ thế nào, nhưng rồi lại tự lắc đầu, căn bản Hino không phải là fangirl, trong thế giới của bà sẽ không có một Kaname bên cạnh để yêu thương Zero, như vậy Zero của ta sẽ hỏng mất.
Đọc đến chap 14 mọi người có lẽ cũng thấy, trong 'Cách' có rất ít KanZe moment, cho dù sau này có qua đoạn ngược, bước qua thời kì 'đơm hoa kết trái' cũng sẽ rất ít cảnh bên nhau, nhưng không vì thế mà tình cảm của hai người sẽ 'nhạt', ngược lại ta càng thấy được cái cách mà họ yêu nhau, đến bên nhau, rất tự nhiên, rất chân thành mà cũng không kém phần ngô nghê, dễ thương. Dù sao họ cũng chỉ là những chàng trai trong mối tình đầu của mình. Như ở trên ta nói, KanZe có 1 khuyết điểm giống nhau, nhưng ở họ cũng có một điểm chung mà ta rất thích: chân thành, thẳng thắn, và dám yêu. Chừng đó là đủ để hạnh phúc.
Thêm một điều mà ta thích là giọng văn của Thanh Trúc Diệp, cách hành văn của bạn ấy. Nhẹ nhàng, dàn trải, đôi khi thấy nó thật dài dòng (nhất là mấy đoạn ngược) nhưng khi đọc chậm lại, ta thấy nó tĩnh nhưng không hề tĩnh. Những câu ngắn, nhịp điệu chậm khiến nó tĩnh, nhưng cái cách chuyển đổi từ ngôi 3 sang ngôi 1 độc thoại nội tâm mà không một sự báo trước, không một dấu câu làm mọi thứ động hơn, thật hơn. Nó nhắc ta nhớ đến Ai no Kusabi, khi đọc novel ta phải nhảy từ đoạn thời gian này qua đoạn thời gian khác, từ không gian này qua không gian kia mà không được thông báo trước. Cảm giác rất lạ, nhưng cũng rất hứng thú, phải thật tập trung mới có thể theo dõi được diễn tiến câu chuyện. 'Cách' đương nhiên không thể cao siêu như thế, ý ta chỉ là sự chuyển tiếp ngôi thứ độc đáo của bạn tác giả thôi.
À vâng, và cũng giống rất nhiều thứ khác, cái này cũng có những khuyết điểm của riêng nó (là khuyết điểm của đam mỹ này, không phải của nhân vật như ở trên), đó là nó không hề có cảnh chiến đấu nào đặc biệt. Ta thấy trong manga Hino cũng chả vẽ cảnh nào là 'chiến đấu sinh tử' cả. Việc này ta không (dám) trách ai hay nói gì nhiều, chỉ là thấy tiếc nuối một tí thôi *nhún vai*
Ngó lên, dài quá, cũng không ngờ nói nhảm thôi mà lại dài đến vậy, đến đọc lại xem lỗi chính tả còn lười, thôi thì nếu có thì mọi người thông cảm, không thì lướt lướt qua rồi có vô tình thấy dòng này thì click back luôn cho lành :))
:">
ReplyDeleteedit xong đi ty, cho ta cái toàn văn hoàn! :">
ReplyDelete@.::reika::.
ReplyDeleteTa đang định treo cái phần 2 chờ bạn au chỉnh sửa xong cái raw của bản đã 3haha3
Thiệt, bạn ni bản tùy hứng còn hơn cả mình 8-}