1.
Huyết dục – Máu và dục vọng.
Đã từng,
...anh nói, Yuuki là người con gái
quan trọng nhất trên thế gian.
Đã từng,
...cậu nói, tôi chỉ hy vọng có thể
vĩnh viễn nhìn thấy Yuuki nở nụ cười.
Đã từng,
...bọn họ căm thù nhau, lợi dụng nhau.
Chưa từng giết chết đối phương chỉ vì không ai muốn người con gái quý giá ấy phải
đau lòng. Nhưng hiện tại, cô đã không thể bị tổn thương được nữa, vĩnh viễn
cũng sẽ không.
Vậy nên,
Bọn họ cắn xé lẫn nhau.
Dùng cách dã man nhất nhưng cũng trực tiếp nhất để
truy điệu dòng máu của cùng một người con gái chảy trong cơ thể, dùng cách thô
bạo nhất nhưng cũng thuần túy nhất để hoài niệm ái tình trong tim.
**********************************************
Ra giường bằng lụa tơ tằm màu rượu
vang uốn lượn sóng sánh dưới ánh trăng, theo những nhịp dao động điên cuồng, từng
nếp từng nếp như máu lan khắp toàn bộ căn phòng. Tiếng thở dốc cùng âm thanh
nghiến răng kìm chế đan vào nhau. Mái tóc bạch kim như phát ra thứ ánh sáng thuần
khiết đẹp đẽ thường ngày của Kiryuu Zero bết dính mồ hôi, mềm oặt phủ xuống hai
bên thái dương, hai tay của cậu nhưng cuồng loạn nắm lấy mái tóc đen hạt dẻ của
Kuran Kaname, ra sức cố định cái đầu không bao giờ đọc được suy nghĩ kia, để cặp
răng nanh mất kiểm soát của chính mình có thể thâm nhập càng sâu, càng sâu vào
cần cổ mịn màng và tinh tế như trai như ngọc của người kia, khiến càng nhiều
máu có thể chảy vào trong cơ thể mình, dòng máu thơm ngọt cuồn cuộn chảy vào,
sau đó nhanh chóng lan đến từng tế bào, thế nhưng vẫn chưa đủ, vì sao, vì sao, cho
dù là thân thể hay trái tim, cũng đều trống rỗng như vậy.
Ánh mắt bởi vì điên cuồng đến cực điểm
mà gần như dại ra của Kiryuu Zero bỗng nhiên tràn ngập phẫn nộ, bi thương.
A! Cơn đau đột ngột ở ngực lôi tâm
tư đang trôi dần về hư ảo của cậu quay về với màn kích thích giác quan trước mắt.
Kaname một tay dùng ngón trỏ và ngón
giữa kẹp lấy phần thịt hồng nộn trước ngực Zero, móng tay sắc nhọn của ngón cái
hung hăng đâm vào núm vú cương cứng ở giữa. Cùng với hành động ác ý đó, Kaname
cũng không dừng vận động nhịp nhàng của nửa thân dưới lại, thậm chí động tác ra
vào càng hung mãnh, càng mạnh bạo.
Đúng vậy.
Liên kết hai người không chỉ có dấu
răng tượng trưng cho ma cà rồng trên cổ, mà còn có phần cơ thể tượng trưng cho giống
đực ở phía dưới kia.
Kaname dồn càng nhiều máu xuống nửa
thân dưới, khiến dương vật của mình càng phồng to lên trong cơ thể Zero, trực
tràng không kịp thích ứng, bề mặt bị giãn đến phẳng ra, động tác ra vào mãnh
liệt thậm chí kéo theo một ít thịt non bên trong, khiến chúng run rẩy khi đột
ngột tiếp xúc với không khí lạnh bên ngoài, dương vật to lớn như một cự long không
ngừng tiến vào sâu bên trong xoay tròn khám phá lối vào, khi thì cắn xé khi thì
khẽ vuốt, Zero chỉ cảm thấy tê ngứa như bị kim châm, đau đớn xé tâm, việc duy
nhất cậu có thể làm chính là cắn chặt khớp hàm, cố gắng cắm hai răng nanh tượng
trưng cho sự sỉ nhục sâu hơn vào cơ thể Kaname.
"Thanh âm!" Giọng nói và
ánh mắt băng giá của người bên trên đều toát lên sự chưa thỏa mãn.
Zero chỉ lạnh lùng nhắm mắt lại, cậu
không bao giờ muốn nhìn thẳng vào khuôn mặt này thêm nữa.
Bàn tay người thuần chủng lướt qua vòng
eo hoàn mỹ cùng bờ mông khêu gợi của Zero, sau đó thô bạo kéo chân cậu giơ lên
rồi gập lại trước ngực, khi hai chân của thợ săn bị bày ra thành tư thế chữ U
đáng xấu hổ thì, cự long hiên ngang hùng dũng tông đổ chướng ngại vượt qua khe
sâu, chặt chẽ cắn mút trân bảo trong hang động bí mật.
"A ~~~" Zero không thể nhịn
được nữa, cảm giác ngứa ngáy ở thân dưới trong nháy mắt tập kích toàn thân, cả
người tê dại đến mức run rẩy không thể khống chế được dù chỉ một cơn rùng mình nhỏ, tiếng
rên rỉ mê hoặc tuôn ra khỏi đầu lưỡi, trôi theo dòng máu đỏ tươi từ khóe miệng
chảy xuống.
Kaname hoàn toàn không kịp hưởng thụ
cảm giác chiến thắng, anh ngay lập tức ngừng mọi hoạt động của cơ thể, không hề
động dù chỉ một chút, trong khoảnh khắc chạm đến điểm nhạy cảm bên trong Zero, từng
dao động run rẩy của thiếu niên thông qua mỗi mao mạch trên dương vật chạy khắp
toàn thân Kaname, trực tràng co rút lại một cách mãnh liệt, sau đó tràng ruột
không ngừng co thắt, bao vây, vuốt phẳng, mút vào dương vật của anh, tất cả những
điều này khiến một loại xung động không khống chế được nảy lên trong anh.
Chán ghét. Không gì trên thế giới có
thể khiến Kaname chán ghét như cảm giác này, là một thuần chủng, là Level A, vậy
nên anh hẳn là vĩnh viễn cao quý, ưu nhã mà lạnh lùng khống chế được bản thân
mình, khống chế được thế cờ, khống chế được tất cả thế giới ngoài kia, nhưng
lúc này, kẻ khiến anh thống hận này lại đang khống chế tất cả con người anh.
Nên việc duy nhất anh có thể làm là
bất động.
Nhưng lúc này Zero đang nằm dưới
thân anh cũng đã buông tha, từng tiếc nức nở nhỏ vụn mà bất mãn thỉnh thoảng tràn
ra, liên tục giãy dụa vòng eo, hai tay yếu ớt khoát lên sau cổ Kaname, càng
không ngừng nâng phần thân dưới lên hướng về phía trước, muốn nghênh tiếp chào
đón phần nam tính tráng kiện của anh.
"Còn muốn, muốn càng nhiều, nhiều
hơn nữa... A... Cho ta." Trong mắt Zero chỉ còn lại màu của máu và dục vọng,
người thợ săn vừa cầu xin vừa dùng dương vật đã cương cứng của mình ma sát bụng
dưới của Kaname.
Người thuần chủng chỉ cảm thấy toàn
bộ máu trong thân thể như hồng thủy vỡ đê, cuộn trào mãnh liệt xông đến. Anh nắm
chặt hai vai của Zero, mặc cho chính mình tùy ý rong ruối trong cơ thể cậu, nhiều
lần rút ra rồi lại cắm vào đã trở thành bản năng cùng khát vọng nguyên thủy nhất
của thân thể, một tay Kaname siết chặt dương vật đứng thẳng của Zero, trượt lên
trượt xuống một cách nhanh nhẹn, anh dồn hết màu vào đầu cự long, sau đó dốc sức
di chuyển ra vào, như muốn san phẳng mỗi một tấc vuông bên trong hang động nóng
cháy này, cự long không ngừng cắn xé lối vào, chỉ muốn đào ra càng nhiều mật ngọt.
"Ah ~~~~ ưm, haah, đừng... Đừng...
Đừng ngừng lại..." Zero trực tiếp quấn hai chân quanh eo Kaname, hai tay móc
quanh cổ khiến cả người như treo trên người anh, theo mỗi một lần xông tới mà đong
đưa thân thể của chính mình như lá rụng, khi Kaname tiến vào, cậu nỗ lực thả lỏng
mở rộng đường, nghênh đón dòng khoái cảm, khi Kaname rút ra, cậu lại khép
chặt lối vào níu kéo cự long, lưu luyến không rời.
Hình xăm trên cổ Zero bắt đầu phát ra
thứ ánh sáng đỏ ửng, khiến niên thiếu trở nên lẳng lơ quyến rũ không gì sánh được.
Ấn ký bằng máu đó kích thích đôi mắt Kaname một cách dữ dội, khiến đôi ngươi
thâm thúy phủ thêm một tầng máu đỏ càng khiến kẻ khác sợ hãi.
"Ah ~~~~~~~~" trong tông
giọng băng lãnh mà cao quý quen thuộc thường ngày lộ ra thoải mái cùng hưởng thụ
tột độ, dần dần hòa quyện vào tiếng rên rỉ đê mê của Zero.
Nhưng vẫn chưa đủ. Càng nhiều máu.
Kaname dùng càng nhiều máu tập trung vào cự long, Zero dùng càng nhiều máu thắt
chặt lối vào.
Dương vật quá lớn đã vượt quá khả
năng tiếp nhận của trực tràng, tràng ruột bị giãn căng bắt đầu xuất hiện những
vết rách, máu tươi rỉ ra từ bốn bề tràn ra bên ngoài, bao phủ cự long. Nóng
cháy, máu tanh, dục vọng, tất cả chỉ khiến cự long càng ngày càng dâng trào.
Một tiếng gầm, hai thanh âm khàn
khàn mà phấn khích, răng nanh không tự chủ được đâm vào cổ của nhau.
Kaname dùng hết sức đâm cự long vào
nơi sâu nhất trong Zero, rót tràn nơi thâm sơn mật động bằng tinh hoa đúc kết mấy
ngàn năm của mình. Toàn thân Zero như bị liệt hỏa thiêu đốt cũng bắn ra trong
tay Kaname.
Khoảnh khắc đó, dù cho máu tanh,
cũng chính là thiên đường.
Zero trượt xuống khỏi người Kaname, dương
vật vẫn còn đang run run.
Người thuần chủng xoay người nằm ngửa
tại trên giường, cự long dù rời khỏi thiên đường nhưng vẫn lưu luyến giữa cổng
trời.
Hai người nằm cạnh nhau, hai khuôn mặt
đẹp như tượng cũng không biết từ lúc nào đã kề cạnh, ánh mắt đối diện nhìn thẳng
vào nhau, nhưng trong mắt không hề có bóng dáng của đối phương, cùng là ánh mắt
đỏ như máu nhưng ánh xạ ra lại là hai thế giới hoàn toàn tương phản.
"Ngon lắm sao? Máu của
ta." Kaname không nhìn về phía Zero, hỏi bằng một giọng nói lãnh đạm đều đều
như mọi khi.
"Một ngày nào đó ta sẽ giết ngươi."
Ánh mắt của cậu tan rã mà ngưng kết.
"Còn cậu thật sự rất ngon miệng."
Anh dùng ngón tay quệt đi vệt tinh dịch trên mặt bị Zero bắn trúng khi nãy,
ngữ khí không rõ là trào phúng, tán thưởng hay là cô đơn.
"Giết ta đi, lúc này, ngay lập
tức." Zero rõ hơn ai hết lúc này đến cả một chút sức lực để kéo cò cậu
cũng không có.
Ánh trăng bị mây đen nuốt hết, gió
đêm thổi rèm cửa phần phật rung động, ánh mắt cả hai người như đóng băng, lạnh
buốt nhìn chăm chăm vào trần nhà, ra giường lụa càng đỏ đến chói mắt, bởi vì bị
nhuộm máu của anh và cậu.
Trong phòng, chỉ còn lại cơn đau như
đáy cùng của địa ngục cùng nỗi cô đơn khắc cốt ghi xương nhập tủy.
----------≧ω≦----------
Vài lời:
Mấy ngày trước có người vào xin raw, lục lại mới thấy bản edit dở mình lưu nháp trên blog, còn raw thì đã mất đợt hư ổ cứng. Xem lại post này mới nhớ ra hồi xưa là hứa edit tặng ai đó, mình bỏ fandom KanZe đã lâu nên cũng không nhớ được là tặng ai, mà có lẽ người kia cũng bỏ fandom rồi. Nhưng dù sao cũng đã hứa nên lần này nhất định sẽ hoàn thành, xem như là vì bản thân vậy.
Fic này một nửa edit từ cách đây 6 năm (mẹ ơi hơn nửa thập kỉ '___') nửa còn lại gần đây mình mới bắt đầu edit do mới xin đc raw từ ss shmilychan nên suy nghĩ và cảm nhận có lẽ sẽ chênh nhau rất nhiều (chỉ có văn vẻ là vẫn suck như cũ haha) nên sẽ vừa beta vừa up. Chắc cũng không mất nhiều thời gian đâu, raw có 17 trang còn bản convert có 49 trang thôi.
Và quan trọng là, thành thật xin lỗi mọi người, fic này tên chính xác là 'Huyết ky', nghĩa là 'Ràng buộc máu' chứ không phải 'Huyết xích', là mình tự ý đổi tiêu đề cho thuận miệng và dễ hiểu hơn nhưng không hiểu sao trong post giới thiệu lại không đề cập đến, nên tạm thời mình cứ để nguyên như vậy, nếu sau này phát sinh vấn đề hay có ai ý kiến gì mình sẽ xem xét sửa lại.
Cuối cùng là, xôi thịt trong này hơi... thô ;___; mình đã cố gắng hết mức có thể rồi, xin nhẹ tay.
❤
ReplyDelete