Nơi tự sướng!!!
Chỉnh tag tầm bậy nên menu chỉ có tác dụng trưng cho vui là chính cho đẹp là 10, để kiếm chính xác bạn vui lòng kéo xuống dưới và dùng mục search ngay trên phần Recent posts ha :">


Saturday, July 2, 2011

Bắt đầu từ 0 - Chương 06

CHƯƠNG 6


            Ngày hôm sau, lúc Zero mở mắt Kaname đã dậy từ lúc nào, nói là ngày hôm sau, là buổi tối hôm sau! Zero nhẹ dụi mắt, ánh mắt chậm rãi khôi phục tiêu cự. "Đồ Con Nít, ngươi làm gì nhìn chằm chằm vào ta!"

            Kaname mỉm cười, "Đồ Trẻ Con." Nói xong, lấy tay nhẹ nhàng vuốt lên môi của Zero, "Hôm nay... nhà chúng ta có khách."

            "Ngươi... ngươi làm gì?" Zero hoàn toàn không để ý đến câu nói vừa rồi của Kaname, mà nhìn chằm chằm vào ngón tay đang thiêu đốt môi mình kia.

            "Không có gì." Kaname vẫn bình tĩnh nói, "Mỗi lần mẹ tức giận chuyện gì, cha đều làm như vậy, sau đó mẹ sẽ không còn buồn bực nữa. Zero có thấy vui vẻ hơn không?"

            Zero nhìn khuôn mặt không biến sắc của Kaname, nghĩ đến cảm giác khi những ngón tay lạnh lẽo kia lướt qua môi mình, sau đó xoay người quay lưng về phía tiểu thuần chủng, "Không có!" Thật là, dù sao cũng là một đứa trẻ, sao lại có cái tư tưởng lạ lùng vậy chứ?

            "Ra là như vậy." Kaname chậm rãi nói, "Bị lừa."

            Hai người đều không nói lời nào, may nhờ có im lặng thế này, Zero mới nhớ tới Kaname vừa nãy nói gì, "Ngươi nói, hôm nay có người đến?"

            "Ừ..."

            "Ai?"

            "Một đám trẻ con giống như Zero vậy."

            Không phải là... Zero đột nhiên có dự cảm không tốt, nghĩ tới lúc ở học viện Cross...  một đám trai gái quý tộc luôn đi theo Kaname... "Vậy sao!"

            "Ừ... Đúng vậy." Kaname nói xong, đột nhiên kéo Zero gần lại đối mặt với cậu, "Nhưng tất cả bọn họ đều không đáng yêu như cậu."

            "Vậy sao!" Lúc này Zero căn bản không ý thức mình đang nói cái gì, ngược lại sờ sờ mặt mình, sau đó lại nhìn qua Kaname, "Ngươi cũng rất đáng yêu."

            "Zero đáng yêu nhất!"

            Zero rất muốn hỏi một câu, Kaname ngươi quên đi Yuuki đáng yêu của ngươi rồi sao, nhưng vẫn không cách nào mở miệng, những câu trả lời gây khó chịu cho cả đối phương lẫn mình không cần biết vẫn tốt hơn.

            Có tiếng gõ cửa, "Kaname, Zero, dậy đi, khách khứa đều đã đến đông đủ." Kuran Juuri ở ngoài cửa nói.

            "Mẹ, chúng con dậy rồi."

            "Được rồi. Vậy nhanh lên!"

            Kaname quay lại, nhìn Zero bên cạnh mình, cậu vẫn ngồi im tại chỗ, cũng nhìn lại Kaname, cứ nhìn đối phương như vậy một lúc sau, hai người đều phát hiện việc mình đang làm là vô cùng ngây thơ, sau đó đẩy ra chăn xuống giường.

            Đánh răng, rửa mặt, đều làm rất nhanh, nhưng động tác thực máy móc. Đem mặt lau khô, Zero đứng trước tấm gương nhỏ nhìn mình thật lâu, sau đó phát hiện Kaname ở phía sau cũng đang nhìn cậu, ánh mắt có chút phức tạp. Trong nháy mắt như thấy được một Kaname Kuran của mười năm sau.

            Đột nhiên, Kaname mỉm cười, "Zero, chúng ta đi xuống đi."

            Chỉ một lát sau, Zero liền nhìn thấy một đám tiểu vampire quen thuộc mà lại xa lạ đối với cậu.

            "Kaname - sama."

            Zero nhìn những đứa trẻ đồng loạt cúi đầu trước mắt mà giật mình một chút, chẳng lẽ là đã qua huấn luyện? Đều như vậy, quay đầu nhìn về phía Kaname, người tiểu thuần chủng chỉ thoáng gật đầu một chút, vẻ mặt lạnh như băng hoàn toàn không giống so với khi ở cạnh mình. Zero bắt đầu thất thần, hiện tại chính mình, có phải hay không ở trong lòng Kaname... có một chút gì đó đặc biệt?

            "Kaname - sama... A ——!" Aidou Hanabusa vẫn là ‘hoạt bát’ như xưa, ngay lập tức liền chạy đến mong được gần Kaname – sama của cậu hơn một chút, nhưng không ngờ, mới chạy lên được vài bậc thang đầu tiên, cậu bé vẫn bên cạnh Kaname – sama nãy giờ đột nhiên vấp chân ngã nhào vào trên người của cậu.

            Kỳ thật Zero cũng chỉ do đang mãi suy nghĩ, cho nên không để ý là đã đến cầu thang, sau đó... sao lại không đau? Mở to mắt, đập vào mắt chính là một đôi mắt màu xanh thật to, làn da trắng nõn, thoạt nhìn giống như tuyết, Aidou nhỏ này... cũng đáng yêu quá chứ.

            Mà Aidou Hanabusa cũng vào lúc này mở to mắt, oa! Không kiềm được phát ra một tiếng thở dài ngưỡng mộ, ánh mắt… thật đẹp, người này là ai vậy? Cậu ấy không giống như một vampire, nhưng là, lớn lên nhất định sẽ đẹp không thua kém gì một vampire? Hai mắt thật to, mái tóc bạc, còn có làn da... Aidou vươn tay sờ sờ lên mặt người đang nằm trên mình, mịn thật!

            "Zero..."

            "A?"

            Zero nghe thấy Kaname gọi tên mình, liền theo bản năng trả lời, kết quả nghe thấy được thanh âm không chỉ thủy tinh mà rất nhiều đồ đạc khác cũng vỡ theo, tiếp theo cánh tay đau xót, cả người đã bị Kaname kéo lên.

            "Cậu ấy là của ta." Kaname nói xong, liền mặt không chút thay đổi nắm tay Zero tiến đến bàn ăn.

            Zero theo bản năng quay đầu lại xem Aidou Hanabusa, không biết cậu ta có vì thế mà ghét mình không? Trước kia lúc còn ở Học viện Cross, Aidou chỉ cần nhìn thấy liền biểu hiện ra đối với mình hoàn toàn chán ghét, hiện giờ, Kaname nói như vậy, khẳng định là khiến mình trở thành mục tiêu của đám kia. Haizz... thật khó được nhìn thấy một đám vampire nhỏ đáng yêu như vậy.

            Nhưng làm Zero kinh ngạc chính là, cái cậu nhìn thấy không phải ánh mắt chán ghét, mà là một vẻ mặt ngưỡng mộ khát khao, "À... chào, ta tên là... Zero..." Một đứa bé thật đáng yêu, ánh mắt còn chợt sáng lên.

            "Zero - sama!" Aidou Hanabusa thốt ra, cậu nhìn cậu bé tóc bạch kim trước mặt, cậu ấy hẳn là rất lợi hại, có thể khiến Kaname – sama thích cậu ấy như vậy, trong nháy mắt, Aidou giống như vừa tìm được thêm một người khiến cậu thần tượng, chạy về phía người trước mắt.

            Zero buồn cười nhìn Aidou, vốn tưởng rằng cậu ta nhất định sẽ chạy thẳng đến đây, nhưng lúc còn cách mình khoảng chừng một mét, Aidou ngừng lại, sau đó vẻ mặt cung kính cúi mình lui về, cho đến khi hòa cùng đám vampire nhỏ phía sau. Zero cảm thấy rất kỳ quái, đột nhiên cậu cảm giác được ánh nhìn của ai đó, quay đầu lại, là Kaname đang nhìn mình chằm chằm.

            "Zero thích cậu ta?" Kaname trong thanh âm không mang theo chút độ ấm, giống như đang hỏi về một chuyện không hề liên quan đến mình.

            "Cũng không phải thích..." Zero ấp úng nói, "Chính là... Cậu ấy thật sự thật đáng yêu, như thế lớn lên rất được!"

            “Vậy sao?"

            "Ừ..."

            "Vậy Zero đến chơi cùng bọn họ đi." Kaname tao nhã nói, "Không cần cùng ta ăn cơm." Vừa dứt lời chiếc ly thủy tinh trên tay Zero liền vỡ ra.

            Zero nhìn những mảnh thủy tinh nhỏ, nhìn lại bàn tay đầy máu của mình, trí nhớ giống như về tới lúc ở Học viện Cross, người kia... một Kaname Kuran đối với mình hoàn toàn ác liệt. "Ngươi..."

            "Còn không mau đi?"

            Một giọt nước mắt chảy ra, Zero không hiểu cảm giác của mình lúc này! So với trước kia Yuuki lựa chọn cùng Kaname rời đi còn đau đớn hơn, chính mình rõ ràng không làm gì sai, vì cái gì phải tức giận?

            "Nhanh đi."

            Kaname làm một vẻ mặt như không hề nhìn thấy giọt nước mắt của cậu, dùng một giọng nói máy móc làm Zero liền xoay người bỏ đi, sau đó hướng chỗ đám vampire Aidou đi đến.

            "Ta có thể... chơi cùng mọi người không?" Zero lần đầu tiên cảm thấy được chính mình nói như thế thật đáng thương.

            "Zero - sama——!" Aidou liền hưng phấn, cậu lập tức kéo Zero vào giữa vòng tròn ngay bên cạnh mình, "Zero - sama và Kaname – sama có quan hệ gì thế?" Aidou đang vô cùng hiếu kỳ, đôi mắt to không ngừng chớp chớp.

            "Aidou, không được hỏi những vấn đề riêng tư của người khác." Akatsuki Kain nói.

            "Nhưng mà em rất muốn biết." Aidou cúi đầu cụp mắt, "Hơn nữa Zero - sama lớn lên nhất định sẽ rất đẹp."

            "Như vậy sao..." Akatsuki Kain nhìn Zero tỉ mỉ từ trên xuống dưới, sau đó ngẩng mặt lên, "Cậu cùng Kaname - sama là quan hệ như thế nào?"

            Zero nhìn hai khuôn mặt nhỏ tràn ngập tò mò trước mắt, cùng với Ruka vẫn tỏ vẻ không quan tâm nhưng cũng ngước đôi mắt to nhìn cậu, còn có bên cạnh vẫn là một Takuma cười cười nhìn mình... trong lòng càng cảm thấy oan ức. Vì cái gì những người này đều thay đổi, nhưng cái Đồ Con Nít Kaname kia... Lúc vui vẻ thì đối xử dịu dàng với mình, lúc không vui liền khiến mình bị thương, hiện tại đến tay mình đang chảy máu cũng không thèm quan tâm. "Ta... Ta..." Vừa lúc đó, Zero thấy Kaname chậm rãi hướng chính mình đi tới, sau đó...

            Lướt qua...

            Zero tức giận chùi chùi vệt nước mắt còn lưu ban nãy, không cần vì cái Đồ Con Nít này mà khóc! "Chúng ta... không có quan hệ gì cả..."

0 comments:

Post a Comment