Yuuki, nếu tôi nói với cậu xin lỗi, cậu phải chăng sẽ cảm thấy càng khó chịu?
Tôi nghĩ tiếng cám ơn có lẽ mới có thể biểu đạt chính xác tâm tình của mình, cám ơn đã cho tôi ấm áp những lúc tôi bất lực nhất, cám ơn đã tặng tôi những hồi ức trong cuộc đời mình.
Có một số chuyện xưa, vĩnh viễn cũng không có kết cục hoàn mỹ, không phải nhân vật trong chuyện không cố gắng, mà là vô luận như thế nào cố gắng, họ đều không thể. Nếu đã không thể, vậy quên đi, ít nhất một nhân vật biến mất, câu chuyện vẫn sẽ được tiếp tục.
Rất nhiều rất nhiều năm lúc sau, quay đầu nhìn lại chặng đường này, có lẽ sẽ như mây gió thoảng qua.
Bảo trọng, Yuuki!
------------------------
Kaname.
Lúc anh nhận được lá thư này, tôi đã rời đi học viện.
Không cần tìm, chỉ cần nhớ kỹ tôi. Tôi sẽ sống tốt. Cho nên anh cũng phải sống tốt.
Anh đã từng hỏi tôi. Biết cái gì là yêu sao?
Hiện tại tôi trả lời anh, yêu chỉ là một hình thức hóa học của điên.
Sinh mệnh của tôi, từng điên rồi đi yêu một người con trai, cũng được anh ta điên rồi yêu tôi, vậy là đủ.
Kaname, tôi cuối cùng gọi anh một tiếng. Từ hôm nay trở đi, tên của anh bị tôi vĩnh viễn chôn dưới đáy lòng. Niêm phong cất vào kho trí nhớ, những khi ngẫu nhiên nhớ tới, tôi sẽ ở trên mặt vẽ nên một nụ cười.
Tạm biệt Kaname Kuran
Tạm biệt của ta yêu!
------------------------END----------------------------
------------------------ cám ơn đã xem --------------------------
Tạm biệt của ta yêu!
ReplyDeleteTa nghĩ nàng nên để là... tạm biệt từ "yêu" của tôi... hoặc là tình yêu của tôi... thì hợp lí hơn.
@hanamiw Ta biết để "của ta yêu" có hơi ngược miệng và k đc Việt Nam cho lắm, nhưng để như vậy có cảm giác đau lòng và dứt khoát hơn. "Tạm biệt tình yêu của tôi!" nghe có vẻ lâm ly quá =(
ReplyDeleteTks nàng góp ý nha nha nha :x
sao cái nào cũng lâm ly bi đát z , huhu , tui đọc mà lòng đau cho 2 anh T^T.... z mà vẫn ko ngăn đk mắt mún đọc tiếp >.<
ReplyDelete