Nơi tự sướng!!!
Chỉnh tag tầm bậy nên menu chỉ có tác dụng trưng cho vui là chính cho đẹp là 10, để kiếm chính xác bạn vui lòng kéo xuống dưới và dùng mục search ngay trên phần Recent posts ha :">


Tuesday, November 8, 2011

Vĩnh Viễn

Tiêu đề: Vĩnh viễn.
Tác giả: Không Cốc Đinh Lan
Thể loại: Hồi tưởng, ngược.
Pairing: KanZe.
Không có gì là của tôi ngoại trừ bản dịch và bản edit.
Lời tựa: Chỉ cần nguyện ý quay đầu, cậu sẽ thấy ta!

T/N: Mưa to quá, ngủ không được, tự nhiên trằn trọc lại nhớ tới cái này. Không ngờ mình còn giữ lại nó '__________'
Đây chỉ là một đam mỹ bình thường, chưa xin phép, nhưng mạn phép cho mình thêm BGM vào. Nếu có vấn đề gì xảy ra, mình hoàn toàn chịu trách nhiệm.
Chỉ là, với mình, không theo trật tự nào cả, nó hợp lạ: Forever yours – Nightwish, và Vĩnh viễn – Không Cốc Đinh Lan.



o0o

            Thật lâu trước kia, có người từng nói qua: chỉ cần nguyện ý quay đầu, cậu sẽ thấy ta! Không có thời hạn, chỉ có vĩnh viễn!


            Vĩnh viễn? Là bao lâu, nhớ không được! Ta chỉ biết tiến về phía trước, cứ mãi bước đi, ta biết, chỉ cần ta nguyện ý, có thể vĩnh viễn không cần quay đầu, thế nhưng, người, rồi sẽ đến lúc mệt mỏi!

Ánh nhìn rạn vỡ,
Khúc đời quạnh hiu

            Nhớ rõ, anh dùng bờ môi lạnh lẽo vuốt lên những vết thương không thể xóa nhòa, minh chứng cho hồi ức cô đơn của ta. Là anh, dạy ta cười, không vướng bận.

            Nhớ rõ, đêm đó, anh ôm lấy ta, mười ngón đan cài. Là anh dạy ta biết, thuộc về hai chúng ta, tên là vĩnh hằng!

            Nhớ rõ, ta chấp hành nhiệm vụ gặp mai phục, kéo cơ thể suy yếu bước qua cánh cổng khối Đêm, trong nháy mắt, anh ôm chặt ta, khi đó, ta đột nhiên nghĩ, vòng tay này phải chăng đã dùng hết khí lực cả đời? Hơi thở ấm áp phất qua tai: sau này có chuyện gì nhất định phải nói ta biết! Khoảnh khắc đó, ta thậm chí nghĩ anh đang sợ, lần đầu tiên tại trước mặt kẻ khác anh buông xuống quý tộc cùng ưu nhã trầm tĩnh, kỳ thực, ta vẫn không nói cho anh, nếu như không phải Akatsuki Kain ngăn cản, Hanabusa Aidou nói không chừng đã xông lên rồi!

Hãy để những gì dạo chơi trong tim ta
được cất bước độc hành.

            Nhớ rõ, anh đẩy ra ta, dùng thời gian còn sót lại tiêm vào ta một loại độc dược, hy vọng. Anh nói: đừng quay đầu, cứ bước tiếp đi. Hy vọng là một loại độc dược, mỗi ngày mỗi đêm làm ta đau nhức liệt tâm. Không quay đầu sẽ không nhìn thấy kết quả, không có kết quả, ta sẽ không tin tưởng bất luận cái gì hay bất luận kẻ nào, anh giải thích như vậy! Anh cho ta hy vọng, nhưng là hy vọng không mục đích, vĩnh viễn hy vọng, chính là vô tận tuyệt vọng.

            Kỳ thực, với ta, anh dịu dàng hơn bất kì ai! Thế nhưng anh không biết, bản thân sự dịu dàng của anh đã là một loại độc, trí mạng!

Khao khát bất diệt,
cho một linh hồn hoàn chỉnh

            "Zero." Một chốc kia ta hoảng hốt, hoảng hốt qua đi, mới phát hiện, từ lâu vật đổi sao dời.

            Đã từng đọc qua một bài thơ, là một bài thơ Đường đến từ Trung Quốc: Cảnh cũ người đi mọi chuyện trôi.

            Cảnh cũ người đi mọi chuyện trôi!

Nhưng cảnh xưa cũ, giờ nơi đâu.

            Phong đỏ điêu linh, muôn hoa tàn, trời thu, thật thích hợp để hoài niệm.

            Ta bắt đầu hoài nghi ký ức của mình.

            Từ bao giờ, ta sợ hãi phát hiện, đã từng, khuôn mặt mỉm cười chỉ thuộc về mình ta, đã từng, vòng tay sưởi ấm, đã từng, mười ngón đan xen, đã từng, tất cả tất cả, lại khó nhớ lại đến thế. Tưởng rằng suốt đời đều không thể quên, nhưng trước cơn lũ thời gian lại dần biến mất, dần đi xa.

Lời yêu nào còn đọng lại
Khi ánh nhìn đó đã thôi dõi theo

            Ký ức về anh, có chăng, chỉ còn lại chỉ cần nguyện ý quay đầu, cậu sẽ thấy ta!

            Hiện tại, ta mệt mỏi, muốn quay đầu, mặc kệ kết quả thế nào, kỳ thực, hy vọng, là khởi thủy của tuyệt vọng! Vô tận hy vọng, chính là vô tận tuyệt vọng!

Dưới khoảng trời ta tiếp bước

            Đẩy ra cánh cổng khối Đêm, bụi thời gian giăng kín nơi này, thật lâu không có ai ở, từ lúc anh ra đi, những vampire phiền phức đó cũng ra đi.

            Gian phòng quen thuộc, trên gối dường như còn vương lại mùi hương của hôm qua, mùi hương làm dịu linh hồn ta.

            Anh đi rồi, ta cuối cùng lại quen lui vào góc ngủ, ta nghĩ, có thể, ta chỉ muốn có một thứ để dựa lưng vào! Cho dù mặt tường không hề ấm áp.

            Anh đi rồi, ta cuối cùng lại quen đan hai tay vào nhau, ta nghĩ, có thể, ta chỉ là không quen với đôi bàn tay trống vắng, thế nhưng không biết vì sao, trước đây mười ngón giao nhau, luôn luôn ấm áp đến lưu luyến, hiện tại, lại buốt giá không ngờ.

Chút yêu thương nào còn đọng lại
Khi ánh nhìn đó đã thôi dõi theo
Dưới khoảng trời ta tiếp bước

            Kaname, tôi đến để nói lời từ biệt!

Chỉ cần thời gian của ta vẫn chưa đến
Khi đó ta vẫn thuộc về em.

            Kaname, kỳ thực tôi biết, anh luôn tại phía sau tôi, tôi biết!
 Khi nào thời gian của ta vẫn chưa đến
Khi đó ta vẫn thuộc về anh.


Hãy để những gì tồn tại trong trái tim em
Được cất những bước chân độc hành
Bất cứ thứ gì...

Forever yours - Forever no ones' 

------------------------------FIN------------------------------

6 comments:

  1. Á á á, hay quá ty ơi! T^T

    Ta thích ta thích!

    Chẳng có gì rõ ràng, tuy mơ hồ nhưng ám ảnh!

    Một ký ức không thể buông tay, thuộc về nhau, chính là vĩnh hằng.

    Vĩnh viễn hy vọng, chính là vô tận tuyệt vọng.

    Dịu dàng nơi anh là thứ thuốc độc chết người.

    Ta thích những thứ liên quan đến chờ đợi, cảm giác có một người luôn ở sau lưng chờ mình quay về, đôi khi ấm áp, đôi lúc đớn đau. Mà có lẽ, là bản thân không thể quay về được.

    Nói lời tạm biệt với ký ức của những ngày xưa cũ, có thực sự là đã muốn buông tay?

    Cuối cùng chỉ còn lại 2 chữ: Chấp Niệm.

    Ai da, mưa to gió lớn, chỉ lảm nhảm mà thôi!

    ReplyDelete
  2. @.::reika::.
    Ty, thấy giống (lại thêm một) chỗ tự kỷ của ta vs ty quá 8-}
    Ta thấy có mail báo từ hum qua mà chiều ni về mới hiện lên 3if3 Giờ hết mưa bão rồi nên hết tự kỷ rồi, k biết reply chi cho ty, thôi thì ta thanks ty vậy 3if3

    ReplyDelete
  3. Em ko biết chỗ nào để liên lạc với ss nên mạo muội comment ở đây.
    Ss có thể gởi cho em bản raw của fic này đc ko ạ? Em biết như vậy có hơi không tôn trọng ng` edit nhưng thật sự là em muốn tự cảm nhận nó, mong ss hiểu cho.
    Cảm ơn ss trước dù có chấp nhận hay không.

    ReplyDelete
  4. @Nặc danh Mình lập ra blog này để PR cho KanZe chứ k phải PR cho bản thân :"> vậy nên bạn đọc bản mình edit hay xin raw cũng không sao, nhưng bạn bí ẩn quá nên mình k biết gửi cho bạn = con đường nào đây :">

    ReplyDelete
  5. @TokiJung Ôi em sr ss, hơi đường đột nên em quên mất, em đã mail cho ss theo địa chỉ trên kia, mong ss thông cảm , em ko muốn public mail mình ra ^^"
    Mà nếu em ko lầm thì ss 23 rồi, em mới 20 thôi nên ss đừng xưng bạn, em ngại lắm *đỏ mặt*

    ReplyDelete
  6. @Nặc danh Uhm, đc rồi ks e ^^ check mail nhé. Thật ra 20 là đủ để xưng bạn vs ss rồi nhưng e ngại thì thôi vậy. Chúc e đọc vui vẻ ^__^

    ReplyDelete